Capo 2 Ngày đi khi con mới đôi mươi Còn chưa hiểu hết được sự đời Ở nơi đất khách quá xa xôi Mẹ ơi sao con thấy lẻ loi Trải qua bao mưa nắng xứ người Từng đêm cô đơn giọt lệ rơi Lòng con như đau thắt cha...
Capo 2 Tone Chiều buông nắng thật mau lời muốn nói chẳng thành câu Ngồi bên nhau nhìn thời gian cứ thế xoay vòng Tình yêu ấy thật mong manh dù em biết vẫn đang có anh Những phút bình yên này ...dài bao lâu Gió qua từng con...
Tone Anh gọi mùa thu mơ một sớm thu sương mờ Nai vàng đạp trên lá bước từng bước xa xa Anh gọi mùa thu mơ trời sớm sông không bờ Lá vàng rơi lác đác dịu dàng cơn gió mát Anh hẹn mùa thu sang chiều vắng giăng mây...
Capo 3 Từng bên nhau yêu thương rất nhiều Từng xem nhau như cả thế giới để giờ Một câu thôi cũng khó thành lời bởi ta đã khác Cứ đi như vậy mới đây thôi mà đã xa Nhìn trên cao hoa bay ngát trời Cả thanh xuân ta đã...
capo 1 Thôi nhé em ơi từ nay ta phải cách xa Anh sẽ ra đi Người đã không yêu thì chẳng còn tiếc thương gì Thôi nhé em ơi từ nay anh sẽ cô đơn Tình lỡ ngu si Khi yêu anh trao em hết con tim này Anh đâu lỡ hẹn Anh đâu dối...
Capo 3 Tone Em à hơn cả cinderella làm cho anh vất vả để chạy theo và Cho em thử từng bộ váy, ngắm hoàng hôn bay qua. Lọ lem Chỉ đi với chuyện cổ tích còn em phải hợp với thứ bổ ích như zara No drama, chiều chuộng em...
Capo 3 Mưa nhẹ rơi cuối phố anh chợt mang nỗi nhớ Dòng người lướt đi qua vội vàng trong lòng anh còn chút miên mang Ta từng yêu như thế và anh tưởng như rằng mình không thể Không hề biết lý do là gì tự nhiên người...
Lâu lắm rồi Út chưa về từ ngày Út rời xa quê Út lên Sài Gòn tráng lệ Út đã không hẹn ngày về Út nỡ quên câu dân ca ngọt ngào của quê mình Bấy lâu nay vẫn mang trong tim dù cho nắng mưa vẫn trọn tình Út còn ...
Verse 1 Tối em vội lên trên chuyến xe về nơi thiên đường Mắt em chợt cay khi nhớ một người từng thương Kính xe vừa thay áo mới sau cơn mưa rào Tay em vội lau những xót xa trên má đào. ĐK: Em đừng khóc nếu...
Còn lại quá khứ giờ đây mình anh chôn giữ. Ngày đó ngu ngơ anh giấu lại trong giấc mơ. Giấu đi tiếng yêu ngẩn ngơ năm ấy. Giấu đi tháng ngày nồng nàn mê say. Ngỡ đến hôm nay mới hay mình ngây dại. Trả lại anh quá...