Kể từ khi còn thơ bé Mẹ luôn vỗ về chở che Và ánh mắt chứa chan bao điều nhiều lo lắng Con của mẹ đã khôn lớn Mẹ của con càng già hơn Giọng nói ấm áp chưa bao giờ lời...
Buồn vui trôi mau ra bến sông Bài ca anh viết lên áo nâu sồng Lời kinh thiêng không nhớ hết câu Em nhắc cho anh đoạn cuối Đền cho em con tim nát tan Và đền cho em tay đuối lòng...