Xuân viễn xứ – Ngô Quốc Linh
Đánh giá
1. Nhìn những hoa mai rơi đầy [Em] trước sân
Đàn én chào [Am] xuân bay liệng [Em] thanh bình
Lòng chợt [Am] đau thân nơi viễn [Em] xứ
Đón [Am] xuân bao người xa [C] lạ
Hồn gởi [Em] về một mái [B7] tranh quê
2. Tuổi đã qua rồi những ngày [Em] ấu thơ
Nghe mẹ trầm [Am] tư kể chuyện [Em] giao thừa
Đợi chờ [Am] cha về bên nồi [Em] bánh
Lũ [Am] em nô đùa quanh [C] nhà
Rộn [Em] ràng áo mới kẹo [B7] thơm
Hạnh phúc ôi muôn đời [Em] chẳng quên.
ĐK: Ai [Em] đi xây đời cách biệt quê hương
Mong cầu cha mẹ bình [Am] yên
Cùng đàn em ấm no yên [Em] lành
Đời [D] thôi những ngày [G] cơ cực
Cho [Em] dù khắp chốn ngược [B7] xuôi
Bôn [Am] ba trên vai một [Em] gánh
Ân tình riêng khép vào [B7] tim
Để đêm về khóc thầm [Em] lẻ loi.
3. Gửi những hoa mai bao niiềm [Em] nhớ thương.
Cha mẹ giờ [Am] đây chắc đợi [Em] con về
Hẹn mùa [Am] xuân nào vui hạnh [Em] phúc
Đón [Am] con trở về thăm [C] nhà
Rộn [Em] ràng xuân đến bình [B7] yên
Cùng chúc nhau bao lời [Em] đầu xuân