Xóm cũ – Phạm Anh Dũng thơ Phạm Thế Trường

Tone

Đánh giá

 

1. Về ngang qua xóm [Dm]  cũ 

Hoa [Bb]  lá rụng tơi [A7]  bời

Hiu hiu xóm nhỏ không [Dm]  lời

[Gm]  Hàng dừa cô quạnh đứng xơ xác [Dm]  buồn

[Bb]  Đâu người [A7]  cũ.

 

2. Về ngang qua xóm [Dm]  cũ

Nỗi [Bb]  nhớ chợt dâng [A7]  đầy

Nghiêng nghiêng nắng đổ bóng [Dm]  gầy

[Gm]  Nhạt nhòa tâm sự gió mây hững [Dm]  hờ

[A7]  Bóng chim [Dm]  xa.

 

ĐK:

Dậu đổ cây leo buồn hoang [Bb]  phế [A7] 

Thềm trắng hoa cau nhớ thuở [Dm]  nào

Đứng [Gm]  đây lòng những nao [Em]  nao

Lùi về dĩ [A7]  vãng năm nào xa [Dm]  xưa.

 

[Bb]  Đâu tà áo [A7]  tím

[Gm]  Đâu vết chân son

Chỉ thấy cỏ [A]  lấp lối mòn

Tường kia rêu [A7]  phủ héo hon chiều [Dm]  về.

 

3. Về ngang qua xóm [Dm]  cũ

Ngõ [Bb]  vắng chiều hoang [A7]  tàn

Phai phai mấy giọt nắng [Dm]  vàng

[Gm]  Bàng hoàng rưng lệ nước sông lững [Dm]  lờ

[A7]  Người xưa [Dm]  đâu.