Vùng trước mặt – Duy Khánh – Trầm Tử Thiêng
Đánh giá
1. Trước mặt [Am] anh, hầm chông bãi [F] mìn rừng núi ngàn [Am] trùng
Đồng hoang rêu [C] xanh đêm [Am] ngày réo gọi tên [Dm] anh [G]
Núi che vết [Am] mòn anh còn [Dm] nghe tiếng rền thiên thu những lời căm [Am] thù
Lần [G] anh đi qua trắc [E7] trở trên non nước [Am] mình.
Dù [A] nghe, dù nghe sấm nổ trên [F#m] đầu [D] sấm nổ trên [E7] đầu
Sao hơn nhan [A] sắc nhiệm màu của [D] em [E7]
Thế [A] nên anh đâu biết [F#m] sợ, anh đâu biết [C#m] sợ
Mỗi [Bm] lần khua chiêng [D] trận dõi bước quân [E7] thù ngoài biên [Am] cương.
2. Trước mặt [Am] anh dù cho biển [F] người tràn lấp quê [Am] hương
Tàn đêm giao [C] tranh anh [Am] về cứ gọi tên [Dm] anh [G]
Sẽ không bao [Am] giờ anh gục [Dm] trên xác thù đêm qua bỏ đời huy [Am] ngà
Một [G] mai chân anh có [E7] mỏi, chân anh vẫn [Am] về.
Vừa [A] nghe đạn bay súng nổ trên [F#m] đầu [D] súng nổ trên [E7] đầu
Chỉ vang câu [A] hát nguyện cầu của [D] em [E7]
Thế [A] nên anh đâu biết [F#m] sợ anh đâu biết [C#m] sợ
Mỗi [Bm] lần khua chiến [D] trận dõi bước quân [E7] thù ngoài biên [Am] cương.