Vịnh Ca 127 – Ngọc Kôn – Ca đoàn Mai Khôi
Đánh giá
1.Phúc lộc cho [Am] người biết tôn sợ Chúa, phúc lộc cho [Dm] người sống theo đường [G] lối.
Công phúc tay [Dm] Người làm ra sẽ an [Am] lòng, bao nhiêu vận [E] hạnh và phúc lộc dư [Am] tràn.
ĐK: Thật là hạnh [Am] phúc cho ai khiêm [C] cung, cho kẻ đơn [G] sơ tim luôn ngây [Em] thơ
Lòng không kiêu [Am] hãnh nhưng luôn trung [F] trinh mến yêu một [E] Chúa
Sẽ được Thiên [Am] Chúa yêu thương yêu [C] thương.Ban phúc thiêng [G] liêng, an vui vô [Em] biên,
vạn ngày sẽ [Am] sống sống trong tình [E] yêu ôi thánh ân huyền [Am] siêu.
2. Phúc lộc dư tràn [Am] đổ trên nhà ngươi, phúc lộc mưa [Dm] nguồn với bao hạnh [G] phúc.
Con cái của ngươi [Dm] tựa nho quý sinh [Am] trồi như cây tuyệt [E] vời hiền thê bạn vui [Am] cười.
ĐK: Thật là hạnh [Am] phúc cho ai khiêm [C] cung, cho kẻ đơn [G] sơ tim luôn ngây [Em] thơ
Lòng không kiêu [Am] hãnh nhưng luôn trung [F] trinh mến yêu một [E] Chúa
Sẽ được Thiên [Am] Chúa yêu thương yêu [C] thương.Ban phúc thiêng [G] liêng, an vui vô [Em] biên,
vạn ngày sẽ [Am] sống sống trong tình [E] yêu ôi thánh ân huyền [Am] siêu.