Vì mất đi ánh mặt trời – Đặng Tuấn Phong

Tone

Đánh giá

 

1. Đường về nhà [C]  hôm nay như dài thêm

Lạc đường giữa [Am]  phố vắng một mình anh

Từng dòng suy [Dm]  nghĩ cuốn anh về những

Ngày anh [G]  có em.

 

Đường về nhà [C]  hôm nay sao lặng im

Chẳng còn những [Am]  tiếng nói tiếng cười vui

Chẳng còn vòng [Dm]  tay ôm anh

Thật lâu từ phía [G]  sau lưng.

 

Nếu như mình [Am]  đừng đi quá vội [Em]  vàng

Thì [F]  ta vẫn sẽ giữ chặt [C]  nhau

Để bây giờ [Am]  nhìn em xa rất [Em]  xa

Thì [F]  anh mới biết anh mất [G]  những gì.

 

ĐK:

Nhẹ nhàng như [C]  cơn gió

Chạm môi lên [Bb]  ánh dương phía chân [Am]  trời

Ngày qua ngày [Dm]  bên em đi khắp mọi [C]  nơi

Cầm tay em [F]  đưa anh qua bao đoạn [G]  đường

 

Nhưng sao em vội [C]  buông thế

Để ta lạc [Bb]  mất nhau giữa dòng [Am]  người

Làm sao thể [Dm]  quên những ấm áp nơi [C]  em

Mùa đông càng [F]  rét thêm trong [G]  anh

Vì mất đi ánh [C]  mặt trời.

 

2. Đường về nhà [C]  hôm nay sao lặng im

Chẳng còn những [Am]  tiếng nói tiếng cười vui

Chẳng còn vòng [Dm]  tay ôm anh

Thật lâu từ phía [G]  sau lưng.

 

Nếu như ngày [Am]  nào anh biết trước [Em]  được

Thì anh [F]  vẫn sẽ giữ chặt [C]  em

Những tấm hình [Am]  ngày ta vẫn có [Em]  nhau

Giờ chỉ [F]  mang cho anh những nỗi [G]  đau.

 

* Bước qua [Am]  thời gian từng ngày [Em]  trôi qua hàng

Liệu rằng [F]  có khi nào trông thấy [C]  nhau

Những vui [Am]  buồn khi mình còn [Em]  bên nhau

Nghe ùa [F]  về giờ em có nhớ hay [G]  quên.