Vết mưa – Vũ Cát Tường
Đánh giá
[Eb] Cơn mưa, đã xoá hết những ngày [Dm] yêu qua
Chỉ còn mình anh ngu [Cm] ngơ
Mong cho cơn mưa tan trong yêu thương không vội [Bb] vã.
[Eb] Mưa ngoan, giấu hết những phút thẫn [Dm] thờ này
Thương em đi giữa đêm [Cm] lạnh
Khoảng trời một mình bỏ lại tình mình theo làn [Bb] mây.
Tìm về ngày [Eb] yêu ấy cũng trong chiều [Dm] mưa này
Mình đã gặp [Cm] nhau, lạnh bờ vai nhưng tim vẫn [Bb] cười.
Giờ vẫn chiều [Eb] mưa ấy em nép trong vòng [Dm] tay ai
Anh chỉ lặng [Cm] im đôi hàng mi nhẹ rung cho tim anh bật [F] khóc.
[Eb] Đã qua rồi, qua khoảnh khắc đôi mình nói tiếng [Dm] yêu ngập ngừng
Rồi nhẹ nhàng đặt lên [Cm] môi hôn cho anh quên đi lạnh [Bb] giá.
[Eb] Vỡ tan rồi, anh chẳng nói nên lời mưa rơi xé [Dm] tan bóng hình
Vì giờ này em quay [Cm] đi buông tay anh trong chiều giá [Bb] lạnh.
[Eb] Khi, cơn mưa cuốn hết [Dm] nỗi đau ấy
Anh sẽ [Cm] quên, những yêu thương anh viết [Bb] riêng cho em
[Eb] Khi, cầu vồng lên [Dm] sau cơn bão giông
Anh sẽ [Cm] đi qua yêu thương không còn vấn [Bb] vương.