Về bến xưa – Nguyễn Hiền – Thiện Huấn
Đánh giá
1. Thuyền [C] ơi, bến [G7] xưa ai đang ngóng [C] chờ
Dòng sông [Am] cũ điều [A7] hiu nước trôi lững [Dm] lờ [G]
Nhớ chăng [C] ngày từ ly xa xôi [Em] ấy [A7]
Xa bến [Dm] bờ chập chùng một hàng [G] cây.
2. Dòng đời [C] trôi nước [G7] trôi như bao tháng [C] ngày
Còn lưu [Am] luyến mùa [A7] trăng nước vui xum [Dm] vầy [G]
Bóng con [C] đò chèo khua trên sông [Em] vắng [A7]
Vang tiếng [Dm] hò gần [G7] xa đưa nhịp [C] nhàng.
ĐK:
Hình [C] bóng làng xưa xa mờ
Thuyền [Dm] ơi đi mãi mãi đâu
Nổi [C] trôi đi muôn [E7] phương [Am]
Bao [F] nhiêu lá vàng rơi [G] đầy
Gió [C] thoảng hoàng hôn đưa [Dm] về
Vẳng tiếng ai hò gần [G7] xa gieo nhớ [C] thương. [G7]
3. Về [C] nơi bến [G7] xưa cho tươi thắm [C] lòng
Ðời muôn [Am] hướng dù [A7] sông nước chia đôi [Dm] dòng [G]
Sóng muôn [C] trùng thuyền ơi mau ghé [Em] bến [A7]
Vui nối [Dm] lại tình [G7] thương bao êm [C] đềm
* Vui nối [Dm] lại tình [G7] thương đời ấm [C] êm.