Vẫn Biết Thế – Phạm Việt Hoàng – Hải Băng
Đánh giá
Capo 2
Chỉ còn nơi đây [C] thôi lá rơi đầy [G] sân
Chỉ còn lại mình [Am] tôi nhớ anh nhiều [Em] hơn
Và từng đêm trắng [F] đêm dài tìm gì sao cứ [C] tìm hoài
Từng ngày từng [Dm] giờ bên nhau còn [G] đâu.
Từ ngày anh buông [C] lơi tiếng yêu vụt [G] bay
Là ngày em quên [Am] hết trần gian còn [Em] ai
Chỉ còn nơi đó [F] hiu quạnh dòng lệ rơi giữa [C] đêm lạnh
Tìm [Dm] mãi những ký ức bên [G] nhau.
Ngước mắt lên trời [C] cao cứ hỏi tại vì [G] sao
Một người rời xa đến [Am] nơi nào không đợi [Em] chờ
Những tháng năm [F] bên người những ấm êm [C] môi cười
Giờ chỉ còn [Dm] đây mi cay khóe [G] môi.
Vẫn biết yêu là [C] mơ, đã biết thế sao ta còn [G] mơ
Từng ngày từng đêm vấn [Am] vương làm chi người [Em] đi
Một người rời xa đến [F] nơi nào không còn [C] nhớ yêu thương lúc ban đầu
[Dm] Chúng ta bên nhau [G] giờ chỉ còn em [C] đớn đau.