Tương tư 5 – Mặc Thế Nhân
Đánh giá
1. Nhớ ôi là [Am] nhớ, ôi là nhớ vô vàn
Đêm về cô [E7] liêu bên đèn hắt hiu lòng nhớ nhung thật [Am] nhiều
Phòng không riêng bóng ra vào thấy như còn [E7] thiếu
Nhớ ôi là [Am] nhớ, ôi là nhớ khôn cùng
Em là muôn [E7] hoa cho đời sắc hương tình luyến lưu mặn [Am] mà
Đời em tê [E7] tái khi đời mất đi tình [Am] anh !
ĐK: [Am] Hỡi anh yêu, này hỡi anh yêu !
Tình em như đóa hoa hàm [C] tiếu
[Am] Trót thương nhau đừng để xa nhau
[E7] Đừng cho nhung nhớ dâng nghẹn [Am] ngào !
Xa một ngày, ôi [F] nhớ nhung một ngày
[Am] Cho một lần, thương nhớ nhau trọn kiếp
[E7] Anh đã yêu em cớ sao anh để ngóng chờ từng [Am] đêm
2. Nhớ anh rồi [Am] nhớ anh và nhớ anh vô cùng
Em là trang [E7] thơ, em là suối mơ, là giáng tiên thiên [Am] thần
Đời em tươi mát khi tình chúng ta còn [E7] thắm
Nhớ ôi là [Am] nhớ, ôi là nhớ khôn cùng
Anh còn yêu [E7] em cho đời sống em tìm thấy nơi thiên [Am] đàng
Đời em tăm [E7] tối khi đời mất đi tình [Am] anh !