Tủi phận – Khánh Băng
Đánh giá
1. Tôi bước vào cuộc [Am] tình
Vì nhiều tin [C] yêu, nhiều mộng [D] mơ nên chối bỏ đời [Am] mình
Đường trần thênh [D] thang, thân gái gót son tay mềm
Mười hai bến [F] sông, ai biết được [C] bến nước nào [E7] trong
2. Cơn sóng tình nào không [Am] say
Rượu nào không [C] cay, và tình [D] yêu đến chỉ một [Am] ngày
Nào ai đang [D] yêu, hay sẽ biết yêu sau này
Một mai dở [F] dang, ôm nỗi [E7] sầu đến bao giờ [Am] nguôi [D] [F] [G]
ĐK:
[C] Khi tình yêu đã tung [Am] bay
Một người ra [Em] đi, một người sầu chia [F] ly
Xót thương phận má [Dm] hồng, như kiếp hoa xuôi [Am] dòng
Xác hương tàn nở [E7] rồi, thì tình yêu thoát xa tầm [Am] tay. [D] [Am]
3. Thân gái dặm trường đơn [Am] côi
Khổ thân [C] tôi, vì người [D] yêu đã phụ tôi [Am] rồi
Vì duyên không [D] may, nên biết trách ai bây giờ
Mười hai bến [F] sông, tủi phận [E7] mình một kiếp má [Am] hồng.