Tự tình lý cây bông – Trương Quang Tuấn thơ Kim Tuấn

Tone

Đánh giá

 

Em nhớ thương [Em]  chàng, em hát lý cây bông 

Như con [D]  sông nước ròng mà nước [Em]  nổi 

Em nhớ thương [Am]  chàng như nắng trưa quá [Em]  buổi 

Con sáo sang [D]  sông, con sáo chẳng [B7]  về 

Con sáo sang [D]  sông con sáo biết tương [G]  tư 

 

Em ngóng trông [Em]  chàng, em hát lý cây bông 

Con hương [D]  quê lúa đồng vừa mới [Em]  trổ 

Em ngóng trông [Am]  chàng trên bến sông sóng [Em]  đổ 

Con sáo sang [D]  sông con sáo chẳng [B7]  về 

Con sáo sang [D]  sông con [B7]  sáo xổ [Em]  lồng 

 

Ta thương [Em]  nhau, gần nhau chẳng đặng 

Ta thương [D]  nhau, tình xưa nghĩa [B7]  nặng 

Như cây lục [Am]  bình quấn quýt giòng [D]  sông 

Trên đất phù [C]  xa vàng bông lúa [B7]  mới 

Chàng nhớ [Am]  em sao chàng hổng [B7]  tới 

Để em [D]  buồn, em [B7]  hát lý cây [Em]  bông