Trách người đi – Đan Trường
Đánh giá
Sương [F] lam tuôn rơi hắt hiu bên hàng thông xám reo vi vu
Khiến [C7] xui bao nhiêu nhớ [Gm] nhung tràn lòng ước [F] mơ
Người [Bb] đi phương xa đâu [C7] ngờ
Miền [Am] quê hương ai mong [Dm] chờ
Ðau [Gm] đớn xót thầm từ [Dm] ngày biệt [C7] ly
[F] Gió thu về mang thương nhớ
[Gm] Ðến cho [C7] lòng thêm chan [Gm] chứa
[Am] Lá ngô [D7] bay trong sương [Gm] sầu
[C7] Biết bao giờ còn thấy [F] nhau [Bb]
[F] Tối buông màn sương pha muối
[Gm] Xót xa [C7] lòng riêng trăm [Gm] mối
[Am] Gió thu [D7] xưa không quên [Gm] về
[C7] Cớ sao mà người cứ [F] đi?
Ðêm [F] đêm canh ba lắng nghe câu hò êm ái trên dòng sông
Tiếng [C7] ca năm xưa thản [Gm] nhiên cùng thuyền cuốn [F] xuôi
Ðò [Bb] quên không mang duyên [C7] về
Còn [Am] gan đâu tin câu [Dm] thề
Xa [Gm] vắng mấy ngàn lần [Dm] nhìn thuyền [C7] đi