Trà Vinh tình đất tình người – Trần Long Ẩn

Tone

Đánh giá

 

1. [Em]  Trà Vinh ngày xuân sang con cò [D]  trắng cũng bay tìm [Em]  đàn

Về với hàng tre [G]  xanh quanh ngôi chùa hương hoa đầm [Em]  ấm

Rồi lúc chớm lập [Am]  đông [Em]  cò bay đi nơi [Am]  nào

[D]  Không ai hiểu về [Em]  đâu, nhưng mỗi lúc xuân [Am]  về đàn cò về càng [Em]  đông

 

ĐK1: [G]  Ơ! người có đi xa hãy nhớ quay [Am]  về Đất Trà Vinh ta [B7]  đó [Em] 

Trà Cú Cầu [Am]  Ngang, Tiểu Cần đó với những ngôi [Em]  chùa vọng tiếng cầu [C]  kinh, hơ [D]  hơ hơ [B7]  hớ [Em] 

[G]  Mơ dòng nước trăm năm nay nước đã [Am]  về đất Tầm Phương thức [B7]  giấc, ơ [Em]  hơ

Biển lúa vườn [Am]  cây, vòng tay xanh ôm cả đất [Em]  trời hạnh phúc thật [C]  rồi hờ [D]  hơ [Em]  hờ

 

Hỡi đất [Bm]  mẹ Trà Vinh ta [Em]  ơi, hơ [D]  hơ ơ [Em]  hờ

Những con [Bm]  người Trà Vinh hôm [Em]  nay, hơ [D]  hơ ơ [Em]  hờ

Những con [Bm]  người Trà Vinh mai [Em]  sau, hơ [D]  hơ ơ [Em]  hờ

 

2. [Em]  Người Kinh người Khơme bao đời [D]  sống với nhau hiền [Em]  hoà 

Tựa như cò vạc [G]  kia trên cây đậu bên nhau đầm [Em]  ấm 

Đậu bến nước dừa [Am]  xanh, [Em]  cây thốt nốt sau [Am]  vườn 

[D]  Trông đôi bạn mà [Em]  thương, trong những lúc gian [Am]  khổ lòng người càng đẹp [Am]  hơn

 

ĐK2: [G]  Ơ! mùa gió nam nhớ đến với Ba [Am]  Động nơi biển xanh cát [B7]  trắng [Em] 

Về cửa Định [Am]  An chợt thương em bên cửa Sông [Em]  Hậu đỏ thắm phù [C]  sa tiền Giang[D]  ơi, Hậu Giang [B7]  ơi [Em] 

[G]  Nhớ về với Tân Qui, với những con [Am]  người như chàng Sơn Tinh [B7]  đó, ơ [Em]  hơ

Vườn nối vườn [Am]  xinh nặng trĩu trái chín cây thơm [Em]  lừng hạnh phúc dịu [C]  êm hờ [D]  hơ [Em]  hờ

 

Hỡi đất [Bm]  mẹ Trà Vinh ta [Em]  ơi, hơ [D]  hơ ơ [Em]  hờ

Đất với [Bm]  người Trà Vinh hôm [Em]  nay, hơ [D]  hơ ơ [Em]  hờ

Đất với [Bm]  người Trà Vinh mai [Em]  sau, hơ [D]  hơ ơ [Em]  hờ