Trả về anh thuở độc hành – Hoàng Cầm thơ Hoàng Ngọc Ẩn
Đánh giá
1. [F] Vẫn nhớ [C] thương và [Dm] mãi tiễn [F] đưa
[Bb] Nơi đây [Gm] còn đọng chút [Am] hương thừa
[Gm] Em chép [F] lại từng [C] kỷ niệm
Và trả [Am] về anh [G] nếp sống [F] xưa
2. [F] Ngày xưa hai đứa cùng [Bb] cô độc
[Gm] Gặp nhau chung một [Am] đường đời
Và [Gm] rồi nụ hoa tình e [Dm] ấp nở
Lòng [C] dâng xao xuyến đẹp [F] bờ môi [Bbm]
ĐK: Từ ấy anh quen kiếp [Fm] độc hành
Ân [Bbm] tình nở [Eb] vạn cánh [Ab] thư xanh
Mắt [C] em ôm trọn niềm [Gm] nhung nhớ
Và [Ab] đường trần [Gm] vội xóa bước [C7] chân anh
[F7] Rồi nay, cúi mặt anh [Bbm] giã từ
Đòi [Eb] trả về anh [C] của thuở [Fm] độc hành
[C#] Đôi bước [Eb] chân vang lời [Ab] phản bội
Ý sầu [C7] dâng ngập nét [F] môi trinh!