Tôi về giữa mùa xuân – Hoàng Thanh Tâm
Đánh giá
1. [A] Tôi trở về với [F#m] tôi, với một [D] trời mây đen trong [E7] hồn
[A] Tôi trở về với [E7] tôi, với căn [D] phòng đượm mùi đất [A] mốc
[D] Tôi trở về với [Bm] tôi, nhìn hàng [E7] cây gầy trong cơn [A] lốc
Nghe mùa [Bm] xuân nào qua đời mình, nghe nhớ [B7] thương nào dâng lên [E7] mi
[A] Tôi trở về với [F#m] tôi, nét hình [D] hài in vết hao [E7] mòn
[A] Tôi trở về với [E7] tôi, ngón tay [D] vàng nồng mủi khói [A] thuốc
[D] Tôi trở về với [Bm] tôi, rượu nồng [E7] say mềm lên đôi [A] môi
Tôi bước [Bm] đi lòng nghe bồi hồi, nghe xót [E7] xa vào hồn đơn [A] côi
ĐK: [A] Ôi còn đâu dáng em thơ trinh [C#m] nguyên
Còn đâu mắt môi say trong [D] đêm, còn đâu cánh tay đan ru [A] êm
Em có [D] nghe trái đau thương trong hồn lạnh [A] vắng
Em có [E7] tin đớn đau [D] nào rồi cũng sẽ nguôi [A] ngoai
2. [A] Tôi trở về với [F#m] tôi, giữa mùa [D] xuân sao nghe lạnh [E7] đầy
[A] Tôi trở về với [E7] tôi, mùa xuân [D] nào đan bằng nườc [A] mắt
[D] Nghe lạnh từng bước [Bm] chân, nghe mùa [E7] đông nào chưa qua [A] hết
Nghe tiếng [Bm] mưa buồn rơi vào hồn đớn đau [B7] nào dâng lên khóe [E7] môi
[A] Tôi trở về với [F#m] tôi, với từng [D] đêm cô đơn mịt [E7] mùng
[A] Tôi trở về với [E7] tôi, dấu vàng [D] son mờ trong trí [A] nhớ
[D] Tôi trở vể với [Bm] tôi, bàn tay [E7] gầy xanh màu nhung [A] nhớ
Mưa vẫn [Bm] rơi ngoài kia mịt mờ tôi đi [E7] về giữa một mùa [A] xuân