Tình yêu – rừng già và chúng ta – Trần Thiện Thanh

Tone

Đánh giá

 

 

Một xe thổ [G]  mộ trong chiều ngoại [Am]  ô

Một con ngựa [D7]  già bước trên đường [G]  xa

1. Người cầm cương là anh em [G]  đó [Bm] 

Anh ơi anh [Em]  ơi mình xa nhau thật [G]  rồi [Em] 

Một lần [C]  thôi một lần đó [D]  thôi

Cũng đủ cho [Bm]  đời thành vô [D7]  biên niềm [G]  tiếc [Em] 

Anh ơi nhớ không buổi chiều hôm [G]  ấy [Bm] 

Hương bay hương [Em]  bay mình yêu nhau thật [G]  đầy [Em] 

Nào ngờ [C]  đâu là chuyện gió [D]  bay

Nên bây [Bm]  giờ em thấy [D7]  mắt mình [G]  cay

Khi tình yêu muốn đi thật [C]  xa [Em] 

Thì ngăn cách kia như rừng [G]  già [Em] 

Tình yêu không [Bm]  là gấm hoa

Đường [C]  yêu lại quá [D7]  xa anh [G]  ơi

2. Em cảm ơn cảm ơn anh [G]  đó [Bm] 

Đau thương đau [Em]  thương cảm ơn anh tuyệt [G]  vời [Em] 

Và cảm [C]  ơn cảm ơn cách [D]  ngăn

Những cánh hoa [Bm]  mềm thường [D7]  nương theo chiều [G]  gió [Em] 

Em mang gót chân độc hành đây [G]  đó

Sau cơn đam [Em]  mê mộng du theo dòng [G]  đời [Em] 

Còn gì [C]  không còn gì nữa [D]  không

Hỏi những thăng [Bm]  trầm sẽ biết [D7]  giá tình [G]  yêu

Tình [G]  yêu [Em]  với những đam [Am]  mê khi trong không [D]  gian đàn hát

Những [Em]  bài tình ái có [Bm]  gợn gợn sảng khoái trên [G]  tuyệt vời trần ai

Tới [Em]  lúc chia ly ô hay không gian lại [C]  lên tiếng ca

Bài [Am]  ca quá [Em]  lạ lời [C]  ca nghe xót xa chỉ [Am]  riêng cho chúng [Em]  ta đã [G]  xa