Tình yêu bên dòng sông quan họ – Phan Lạc Hoa thơ Đỗ Trung Lai

Tone

Đánh giá

 

Tình [Gm]  yêu có tự nơi đâu

Êm [G7]  êm một khúc sông [Cm]  Cầu

Sao [Gm]  trời lọt qua mắt [Eb]  lưới

Rơi [F]  đầy xuống dòng sông [Gm]  sâu

Tình ngỡ trao nhau êm [Gm]  đềm

Em [Bb]  là cô tấm thảo [Cm]  hiền

Mà [Gm]  mắt vẫn nhìn bối rối

Gặp [D7]  nhau lần nào cũng [Gm]  vội

Chẳng [Dm]  còn để mà giận [Gm]  dỗi

Nhà [Eb]  xa mặt trận càng [Ab]  xa

Tình [Cm]  yêu có từ đôi [D7]  ta

Tình [Gm]  yêu có từ nơi em

Băng [G7]  qua năm tháng đợi [Cm]  chờ

Tình yêu có từ nơi [Gm]  anh

Lửa rừng bập bùng vách [Eb]  núi

Anh [Gm]  đi ra miền biên [Bb]  giới

Làng [F]  quê em anh đợi anh [Gm]  chờ

Con [F]  sông của người quan [D7]  họ

Suốt đời nước chảy lưa [D7]  thưa

Tiếng [F]  anh ấm như hơi [Dm]  thở

Em [D7]  nghe để nhớ suốt [Gm]  đời

Đừng [Dm]  quên, đừng giận, người [Eb]  ơi

Đừng [D7]  quên, đừng giận, người [Gm]  ơi