Tình xót xa vừa – Trịnh Công Sơn
Đánh giá
Xin [Am] vỗ tay cho đều khi [C] đêm đổ xuống đời ta
Xin [Dm] vỗ tay cho [Am] đều khi [E7] tình trôi đã trôi xa
Nụ [Am] cười đã cuốn ta [Dm] đi, một [Am] ngày lại thấy ta [E7] về
Xin [Am] đứng yên trong chiều, trên [C] môi thở khói quạnh hiu
Xin [Dm] đứng yên trong [Am] chiều, phơi [E7] tình cho nắng khô mau
Về [Am] đây thân xác hư [Dm] hao, đêm đêm nằm nghe [F] lá
Than [C] van chút niềm [E7] đau ngọt [Am] ngào
Một ngày trên [Am] vai bão tố nguôi ngoai
Nh́ìn đời quanh [Dm] đây hết những mê [G] say
Lòng chùng đam [C] mê sớm tối qua [F] đi ơ [E7] hờ
Từng ngày chôn [Am] chân nhớ phố lang thang
Đời tình nuôi [Dm] quên những sáng mênh [G] mông
Trả lại hôm [C] nay bốn phía thinh [F] không ngỡ [Am] ngàng.
Xin [Am] vỗ tay cho đều trong [C] tim giọt máu vừa khô
Xin [Dm] vỗ tay cho [Am] đều, môi [E7] người thôi những âm ba
Một [Am] lời tình cuối vu [Dm] vơ, một [Am] ngày tình xót xa [E7] vừa
Xin [Am] đứng yên trong chiều lao [C] xao từng bóng hoàng hôn
Xin [Dm] đứng yên trong [Am] chiều treo [E7] tình trên chiếc đinh không
Gập [Am] ghềnh nhiều kiếp lưu [Dm] vong, ta lăn đời đã [F] quá
Đôi [C] tay vẫn c̣òn [E7] ôm mịt [Am] mùng.