Tình quê hương – Đan Thọ thơ Phan Lạc Tuyên

Tone

Đánh giá

 

Anh về qua xóm [G]  nhỏ [D7]  em chờ dưới bóng [G]  dừa

Nắng chiều lên mái [Bm]  tóc [D7]  tình quê hương đơn [G]  sơ

Quê em nghèo, cát [Em]  trắng tóc em lúa vừa xanh

Anh là người lính [Am]  chiến áo bạc màu đấu [D7]  tranh

 

Em mời anh dừng [G]  lại đêm trăng ướt lá [Em]  dừa

Bên [Am]  nồi khoai mới [C]  luộc ngát [Em]  thơm vườn ngâu [C]  thưa

Em [Am]  hẹn em sẽ [D7]  kể tình [Am]  quê hương đơn [G]  sơ

 

Mẹ già như chiều [D7]  nắng ngóng con trai chưa [Em]  về

Ruộng nghèo không đủ [D7]  thóc vườn nghèo nong tằm [Bm]  thưa

Ngõ [D7]  buồn màu hoang [Em]  loạn quê [D7]  nghèo thêm xác [G]  xơ

 

Anh chiến [D7]  binh tiền [G]  tuyến ơi về giải [Bm]  phóng quê em

[C]  Bao nhịp [Am]  cầu đất [D7]  nước [C]  nối về [D7]  quê miền [G]  Trung.

Anh sẽ [Bm]  là anh đàn em [Em]  nhỏ là [Am]  con của mẹ giữ [D7]  quê hương

Quê [Bm]  nghèo mai [D7]  sẽ lên mầm [Bm]  sống đàn trẻ [C]  thơ reo [D7]  giữa lúa [G]  vàng