Tình ca Măng Đen – Ngọc Tường

Tone

Đánh giá

 

1. Em lên với Măng [Dm]  Đen, nơi lắm mưa nhiều gió

Mang theo nắng đồng [Gm]  bằng Nghệ [C]  Tĩnh ở trong [F]  tim

Em lên với Tây [Bb]  Nguyên yêu Trường Sơn bao [Gm]  la

Thương lắm màu đất [A7]  đỏ, như mối tình thủy chung.

 

2. Ngày nào đến Măng [Dm]  đen trong mái tranh lộng gió

Nơi con suối đưa [Gm]  dòng điện [C]  về thay trăng [F]  sao

Mênh mông rừng thông [Bb]  xanh mang tình em mưa [F]  nắng

Em ươm hạt tình [A7]  yêu, em tặng đời cây tình [Dm]  yêu.

 

ĐK:

Chiều [F]  nào anh đến thăm [Dm]  em

Gặp [Bb]  em [C]  lưng đồi vàng [Dm]  nắng

Những [Gm]  hố bom thù năm [C]  xưa

Đã [F]  hóa điệp trùng ngàn [Bb]  xanh

Lá [Gm]  rừng reo vui trong [A7]  gió

Thành bản tình [C]  ca như tình em thiết [A7]  tha.

 

3. Em trao cánh phong [Dm]  lan, nhủ anh về dưới nớ

Xa nhau nhớ một [Gm]  chiều gặp [C]  gỡ giữa đồi [F]  thông

Anh ơi cánh [Bb]  phong lan, yêu rừng thông như em [F]  đó

Anh trả lời [A7]  em, anh ở lại Măng [C]  đen

Anh chẳng về [A7]  đâu, anh ở lại cùng [Dm]  em.