Tình bỗng khói sương – Phạm Anh Dũng thơ Phạm Ngọc
Đánh giá
1. Một [F] ngày em đã xa [Gm] tôi
Đường mây hướng [C7] gió xa xôi ngàn [F] trùng
Quanh [Gm] tôi là cõi thinh [Bb] không
Tìm đâu lại [C7] áng mây hồng vụt [F] bay
ĐK: Một [Bb] ngày em bỏ nơi [Dm] này
Công viên ghế [Gm] đá giăng đầy bụi [Am] mưa
Và [Gm] Thu cũng sớm sang [Dm] mùa
Hoang mang cành [C7] lá vàng úa trên [F] đường
2. Một [F] ngày tình bỗng khói [Gm] sương
Tôi về gom [C] chút tàn hương cuối [F] trời
Hồn sầu [Gm] mộng giấc chơi [F] vơi
Tàn canh quạnh [C7] vắng trăng rời phố [F] khuya