Tiểu Thuyết Mùa Đông – N/A – Khang Luân

Tone

Đánh giá

 

 

[Em] Nhìn về nơi nào buồn [D] ngóng trông người

[C] Người ở phương xa nào [Bm7] hay biết tới

[Em] Phải làm sao đây để [D] quên được người

Trong mùa [C] đông không thấy [Bm] tim lạnh [Em] câm.

 

[Em] Vậy là ta đã rời [D] xa thật rồi

[C] Để lại trong anh ngàn [Bm7] muôn nỗi nhớ

[Em] Và mùa đông xưa giờ [D] đã xa rồi

Không còn [C] giây phút ấm [Bm] êm ngày [Em] xưa.

 

[Em] Từng phong thư anh đã [D] viết tặng người

[C] Là từng trang giấy trong [Bm7] tiểu thuyết mùa đông

[Em] Rồi mùa đông đến anh lại [D] viết cho người

Nhưng mà [C] nay em đã [Bm] quên tình [Em] xưa anh trao.

 

[Em] Tình bao năm [D] giờ tan mau, [C] còn riêng anh

[Bm] Ngồi đây với những ân [Em] tình xưa kia [D] dần phai mau

[C] Về nơi đâu [Bm] còn hay nhớ chăng tình [Em] tôi.