Tiếng xưa – Dương Thiệu Tước
Đánh giá
1. Hoàng [F] hôn lá reo bên thềm
Hoàng hôn tơi bời lá [Gm] thu
Sương [F] mờ ngậm ngùi xuân [Gm] xanh
Bâng [C7] khuâng phím loan vương [F] tình
Đâu bóng trăng [Am7] xưa mơ khúc nghê thường
Phai [Gm] tàn một thời liệt [F] oanh
Xa [C7] đưa gió mây lạnh [F] lùng
Chiều [F] thu nhớ nhung vì đâu
Thắm đôi giòng [Dm] châu
Tiếc thay tại [Bb] sao đành lỡ [Gm] làng
Man [C7] mác khói hương bay dịu [F] dàng
Như tóc mây vương dáng liễu mơ [Am7] màng
Cung [Gm] đàn nhỏ lệ Tầm [F] Dương
Ai [C7] đó tri âm biết [F] cùng
2. Hoàng [F] hôn gió sương lạnh lùng
Hoàng hôn bao niềm nhớ [Gm] nhung
Thiết [F] tha đàn rung tiếng [Gm] tơ
Vấn [C7] vương trôi theo mây [F] mờ
Đâu khúc cô [Am7] liêu, duyên dáng tiêu điều
Dư [Gm] âm chìm theo giòng [F] châu
Tràn [C7] lan sóng vương mạch [F] sầu
Đàn [F] ơi thiết tha vì đâu
Tiếng xưa trầm [Dm] ngâm
Lắng rung đường [Bb] tơ bao mơ [Gm] màng
Lưu [C7] luyến hương thu thêm dịu [F] dàng
Ai có hay chăng? Say khúc ưu [Am7] tư
Gió [Gm] sương chiều thu buồn [F] mơ
Ai [C7] đó tri âm hững [F] hờ
.