Tiếng hò miền Nam – Phạm Duy

Tone

Đánh giá

 

Nhà [Em]  Bè nước chảy chia [Am]  hai

Ai về Gia [Em]  Định Đồng [Am]  Nai thì [Em]  về

Ai li hò [Am]  lờ! Ai [B]  li hò [Em]  lờ!

 

Đường về lối bạn không [Am]  xa

Qua vùng đất [Em]  đỏ rồi [Am]  ra Biên [Em]  Hòa

Ai li hò [Am]  lờ! Ai [B]  li hò [Em]  lớ!

 

Nghe [Em]  chăng tiếng hò dân ta

Tiếng lòng di cư vẫy vùng theo gió

Nghe [Am]  đây tiếng người công phu

Biết tìm tự do tránh xa ngục [Em]  tù.

 

Rừng [B]  chiều suối chảy vi [Em]  vu

Tình [Am]  nghèo vẫn nở như [B]  hoa

Ai nghe chăng tiếng hò bao la

Của mối tình đôi [D]  ta, Nam Bắc một [E]  nhà.

 

Chiều chiều ngọn gió đẩy [A]  đưa

Mẹ [E]  hiền nựng bé ngủ [A]  mơ

Yêu con thơ mỹ [E]  miều

Yêu non sông rất [B]  nhiều

Vẳng lời hò mến [Em]  yêu.

 

Quê [Em]  em mãi tận Hà Tiên

Có hạt tiêu cay, có tình quyến luyến

Theo [Am]  em tới miền Cần Thơ

Dưới hàng dừa cao trái thơm ngọt [Em]  ngào.

 

Ruộng [B]  đồng lúa trổ bông [Em]  mau

Lạch [Am]  nguồn cá lội xôn [B]  xao

Đêm hôm nào gió về biển đông

Của mối tình muôn [D]  nơi, se kết đôi [E]  lòng.

 

Ngày nào cạn nước Đồng [A]  Nai

Ngày [E]  nào cạn nước ngoài [A]  khơi

Non sông ta xóa [E]  mờ

Không ai nghe tiếng [B]  hò

Thì lời nguyền mới [Em]  phai.