Thương nhớ một người – Song Ngọc – Hồ Đình Phương
Đánh giá
1. Đường trần mang [Dm] theo gió thổi vang muôn [Gm] chiều bóng một người mình [Dm] yêu
Người đẹp ngủ [Gm] yên như gió biệt cành [A7] chim, biết đâu mà ngóng [Dm] tìm
Tuổi mộng vừa [Gm] lên khi máu chảy về [C] tim anh ngỡ ngàng gặp [F] em
Tình đầu chờ [Gm] ghi tên người chưa kịp [A7] viết, nàng lặng thầm ra [Dm] đi.
ĐK:
[Bb] Ôi tóc thề xưa mảnh [Dm] mai có còn trên bờ [Gm] vai?
Theo [C] áo xanh buôn [F] dài, [Gm] đôi mắt huyền đưa vào duyên
Trót nhìn là lưu [Dm] luyến, mình đợi chờ em [A7] đến
[Bb] Ôi biết tìm em ở [Dm] đâu? phố phường hay rừng [Gm] sâu?
Khi [C] cách sông ngăn [F] cầu, [Gm] sau bước hành quân từng đêm
Có người dừng tay [A7] kiếm, ngồi hoài hương nhớ [Dm] em.
2. Người đẹp năm [Dm] nao có còn duyên trăng [Gm] tròn giữa nẻo đời dọc [Dm] ngang
Mình còn thương [Gm] ai cho dẫu bèo dạt [A7] trôi, cuốn đi mười hướng [Dm] trời
Trùng phùng [Gm] đây nơi quán nghèo heo [C] hút nhưng kỷ niệm dài [F] lâu
Nguyện cầu trời [Gm] cao cho người xưa còn [A7] giữ lời hẹn đầu chưa [Dm] trao.