Thuộc Về Quá Khứ – Trúc Paisiz – Yuna Phan Quỳnh Ngân
Đánh giá
[C] Anh và em, chuyện tình kết [Dm] thúc quá thật buồn
[F] Ai đã lấy đi vị trí ấy trong [G] tim anh [C] rồi
[C] Gom nước mắt của cả thế [Dm] giới cũng không thể
[F] Níu lại anh, níu lại cuộc tình [G] chúng ta
[C] Tiếng yêu ấy, thuộc về quá [Dm] khứ mất rồi
Hạnh phúc [F] ấy xa mờ, hai người hai ngã [G] rẽ và [C] chờ
[C] Khoảng thời gian, mình đã bên [Dm] nhau em nhìn lại
Là tình [F] yêu tuyệt vời, nhưng đã không bền [G] vững
Đông sang ở [C] đây mình em
Trái tim em [Em] chỉ còn mùa đông giá lạnh
Bởi vì chính [Dm] anh đã mang mùa xuân đi
Ra khỏi trái [F] tim của em từ [G] lâu
Cô đơn rồi [C] riết thành quen
Nhưng chỉ là [Em] cách em tự dối lòng mình
Từng ngày cứ [Dm] trôi em mong đợi điều gì
Tại sao không [F] tìm lối thoát cho bản [G] thân
Hay em đang chờ đợi [C] anh