Thư Từ Người Thương Cũ – Trương Kiều Diễm – Trương Kiều Diễm
Đánh giá
tone [Bm]
[Gmaj7] Đã bao giờ anh bỏ [A] mặc em đâu
[F#m7] Sao em cứ thốt ra những lời làm [Bm7] tim nhói đau
[Gmaj7] Tháng năm dài như [A] là liều thuốc
[F#m7] Anh cứ ngỡ sẽ cuốn trôi, trôi đi tất [B] cả
TĐK:
Đừng khóc [Em7] nhé anh không bỏ mặc
Đừng đau [F#m7] nữa vì anh chẳng còn lựa chọn [Fdim]
Anh không [Em7] thể ép mình nói yêu [C#7] em bằng những dối [F#7] gian
ĐK:
Vẫn mong một [Bm] ngày em hiểu cho những cảm [D] xúc trong anh
Cho những vụn [A] vỡ anh mang
Anh vẫn [G] lang thang trên [A] chính sa mạc cô [Dmaj7] đơn
Vẫn [A] mong rằng [Bm] ngày mai tới, em sẽ hạnh [D] phúc cho riêng em
Dù là khoảng [A] cách nơi xa xôi
Đừng [G] quên nhé vì [A] anh chẳng bỏ mặc [D] em đâu [GD]
(Giang Tấu)
[Gmaj7] Đã bao giờ anh bỏ [A] mặc em đâu
[F#m7] Giọt nước mắt trên mi khiến tim anh bỏng [Bm7] rát
[Gmaj7] Vẫn biết mình chẳng thể [A] là của nhau
[F#m7] Dòng đời quá dài mà bàn chân em [Bm7] sao quá ngắn
(TĐK) (ĐK)
Đừng buồn đừng [Em] đau lòng vì anh nữa
Bởi vì tình [Bm] yêu anh không dành cho em
Anh [Em6] trách tim mình sao không [C#m7b5] thể cố gắng yêu [F#sus4] em [B]
Đại lộ tình [Em] yêu đèn vàng nhấp nháy
Anh đã chẳng [Bm] biết phải đi hay dừng
Anh [C#m7b5] trách tim mình sao cứ mãi đa [F#sus4] mang [F#G]
(Len 1/2 tone)
Vẫn mong một ngày [Cm] em hiểu cho những cảm [D#] xúc trong anh
Cho những vụn [A#] vỡ anh mang
Anh vẫn [Fm] lang thang trên [A#] lối đi về không [D#] em [A#]
Vẫn tin rằng [Cm] ngày xưa ấy, [A#] ta chẳng thể [D#] đến bên nhau
Dù chỉ là [A#] giấc mơ thôi
Đừng [G#] quên nhé, vì [A#] trái tim có [Gm] muôn ngàn [Cm] lý do
Anh không [G#] thể ép mình nói yêu [Gm7] em bằng những [Fm7] dối gian [Gm7C]