Thư của lính – Tuấn Vũ – Song Ngọc

Tone

Đánh giá

 

 

1. Vì đi chính chiến đó đây từ [Dm] lâu không gửi thư

Về thăm em gái tóc nghiêng bờ [Gm] vai nơi thành đô

Ngược xuôi bôn ba có đông người đi hơn ngày xưa

Xanh xanh đỏ [A] trắng thướt tha giai nhân dập [Dm] dìu ớ ơ chiều [A7] chiều

 

2. Từ khi xa vắng nhớ anh nhiều [Dm] thêm không gửi hết

Người anh quen biết có luôn hỏi [Gm] thăm hay là quên

Và ai đưa đón mỗi khi trường tan buổi chiều giăng

Nghiêng nghiêng vành [A] nón mắt em xanh như trời [Dm] thơ ớ ờ đợi chờ

 

ĐK: [Gm] Đêm nay trăng hơi cao nên sao chòm lên

[A] Những chóm núi trắng xóa bốc khói màu [Dm] tím

[Gm] Tâm tư anh miên man thương thương về em

[A] Nhớ nhớ suối tóc tiếng hát và vì tìm mình trong [Dm] đêm

 

3. Anh đón em chung xây tổ [Dm] ấm nơi rừng núi

Lìa xa nghiệp sống kế nhân về [Gm] đây hai người thôi

Ở đây không chia tháng năm ngày đêm anh và em

Đôi tim nhịp [A] với lá hoa sống xa loài [Dm] người ớ ơi tình đời