Thiên đường mong manh – Nguyễn Đức Trung
Đánh giá
1. Một [C] giấc chiêm bao [Em] ta tiếc chi tình [Am] đời hỡi [C] người
Còn [F] bao nhớ thương [A7] trao hết cho người [Dm] rồi hỡi [G7] anh
Dòng [Em] đời cuốn xoay, [F] thế gian bao thăng [Dm] trầm
Cũng đành vỡ [G7] tan giấc mộng vỡ tan.
2. Trò [C] vui đã qua, [Em] nghe nỗi đau liệm [Am] dần hỡi [C] người
Một [F] chút hương yêu, [A7] em xót xa kỷ [Dm] niệm hỡi [G7] anh
Từ [Em] trong gió mưa, [F] mơ bóng ai quay [Dm] về giá lạnh
Giấc [G7] mơ thiên đường mong [C] manh.
ĐK:
Còn [F] trông mong chi cơn mơ phù du
Theo gió [Em] mây bay xa thật [A7] xa
Hãy [Dm] thôi đam mê vấn vương buồn thương
Từng nỗi [G7] đau trong đời sẽ [C] qua.
Rồi [F] mang bao nhiêu yêu thương
Gởi theo câu [Em] hát cho những mối tình [A7] si
Đã [Dm] yêu xin yêu từ nỗi [G7] đau chân tình của [C] trái tim.
* Giấc mơ [Dm] thiên đường [G7] mong [C] manh