Thành Bại Do Mình – DC Tâm – Phương Nguyễn

Tone

Đánh giá

 

capo 2 

tone [Am] 

Intro: [F] 

 

2. [F] Đừng ngồi đó

[G] Rơi nước mắt chỉ càng thêm nghèo [Em] khó

Chẳng ích [Am] 

[F] Mình phải đứng lên

[G] Đưa đôi tay với lấy những ước [Em] 

Thành bại là do [Am] mình

 

Một túp lều [F] tranh hai quả tim vàng

Yêu [G] thế sao đến với nàng ?

Nhìn [Em] lại mình cũng chỉ là một [Am] kẻ ất ơ

Rượu [F] say khói thuốc chỉ càng

Làm [G] ta mặc đời dở dang !

[Em] Hãy suy nghĩ như một thằng đàn [Am] ông.

 

ĐK:

Thay vì ngồi [F] trách đời trách người [G] cớ sao lại phụ ta

Thì hãy tự [Em] vấn mình có phải [Am] là một bờ vai không

Đừng trở thành [F] những 

người nói hay [G] nhưng khi làm không hay

Đừng [Em] chôn vùi đi bản năng vốn có trong [Am] mình.

 

Ai cũng có [F] ước mơ cớ sao [G] cứ quay đầu làm ngơ ?

Để rồi đầu [Em] tóc bạc hối hận [Am] chưa một lần chạm đến

Đừng ngồi đáy [F] giếng hoài biết bại [G] hãy đứng dậy vươn vai

Thành [Em] bại là ở chính nơi [Am] mình.

 

2. [F] Đừng ngồi đó

[G] Rơi nước mắt chỉ càng thêm nghèo [Em] khó

Chẳng ích [Am] 

[F] Mình phải đứng lên

[G] Đưa đôi tay với lấy những ước [Em] 

Thành bại là do [Am] mình

 

. Một túp lều [F] tranh hai quả tim vàng

Yêu [G] thế sao đến với nàng ?

Nhìn [Em] lại mình cũng chỉ là một [Am] kẻ ất ơ

Rượu [F] say khói thuốc chỉ càng

Làm [G] ta mặc đời dở dang !

[Em] Hãy suy nghĩ như một thằng đàn [Am] ông.

 

ĐK:

[F] Đừng ngồi đó

[G] Rơi nước mắt chỉ càng thêm nghèo [Em] khó

Chẳng ích [Am] 

[F] Mình phải đứng lên

[G] Đưa đôi tay với lấy những ước [Em] 

Thành bại là do [Am] mình

 

Một túp lều [F] tranh hai quả tim vàng

Yêu [G] thế sao đến với nàng ?

Nhìn [Em] lại mình cũng chỉ là một [Am] kẻ ất ơ

Rượu [F] say khói thuốc chỉ càng

Làm [G] ta mặc đời dở dang !

[Em] Hãy suy nghĩ như một thằng đàn [Am] ông.

 

ĐK:

Thay vì ngồi [F] trách đời trách người [G] cớ sao lại phụ ta

Thì hãy tự [Em] vấn mình có phải [Am] là một bờ vai không

Đừng trở thành [F] những người

 nói hay [G] nhưng khi làm không hay

Đừng [Em] chôn vùi đi bản năng vốn có trong [Am] mình.

 

Ai cũng có [F] ước mơ cớ sao [G] cứ quay đầu làm ngơ ?

Để rồi đầu [Em] tóc bạc hối hận [Am] chưa một lần chạm đến

Đừng ngồi đáy [F] giếng hoài biết bại [G] hãy đứng dậy vươn vai

Thành [Em] bại là ở chính nơi [Am] mình.