Tan biến – Nguyễn Hải Phong

Tone

Đánh giá

 

Khi [A]  sương tan mau chút ánh [E]  sáng nhạt màu

[Bm]  Con đường xa khuất [A]  nhau

Từng [A]  ngày đợi chờ thêm bao [E]  nhiêu bỡ ngỡ

[Bm]  Chắc có lẽ thôi mộng [A]  mơ.

 

[A]  Bao năm qua đi cố giữ [E]  lấy được gì

[Bm]  Thôi đành cay khoé [E]  mi

[D]  Hay là cơn mưa phương [E]  xa vui hơn nơi [Bm]  đây gió lớn

Sớm [E]  mai em thường nhớ [F#m]  ai.

 

[F#m]  Ngày nào em gót chân lạnh [E]  giá mưa dần khuất [D]  xa [E] 

[F#m]  Ngày nào anh trái tim vụn [E]  vỡ trong từng giấc [D]  mơ

Yêu [E]  thương đã lỡ.

 

Từng ngày nhìn [A]  mưa vội vàng nụ cười [E]  ai ngập tràn

[F#m]  Nghe bao nhiêu suy tư như đang khóc [E]  oà

Giờ bên [A]  em tuyết trắng hay ngày [E]  đang có nắng

Liệu rằng [F#m]  em có nhớ mưa này [E]  chăng.

 

Từng ngày chờ [A]  mong điều gì nụ cười [E]  ai diệu kỳ

[F#m]  Em ngày nào thật hiền dần dần tan [E]  biến

Theo mưa bao [D]  nhiêu muộn phiền

Vỡ [A]  tan như chiều vàng chờ cơn [Bm]  mưa dịu dàng

Đến bên [E]  hiên nhẹ [A]  nhàng.

 

* Cứ ngỡ giữ [A]  mãi trong mơ

Rồi [G]  sớm bỗng thức giấc ta còn [D]  đây bao niềm nhớ oh oh.