Ta tự hào đi lên! Ôi Việt Nam – Chu Minh thơ Hoàng Trung Thông
Đánh giá
Ôi việt nam anh dũng những đoàn quân
Vượt lên bão táp đã trăm lần
Mang cả bốn ngàn năm vào trận thắng
Cho việt nam tươi sáng mãi những mùa xuân.
1. [Am] Ta đứng đầu ngọn [Dm] sóng
[G] Giữa dòng [Dm] thời đại, thác [Bb] lũ, cuộc [F] đời
[Dm] Ta đứng [G] đầu ngọn [Dm] sóng
Những luồng mạch tâm tư [G] lay động loài [F] người
[Am] Thác lũ cuộc [Dm] đời
Thuyền [G] ta bé nhỏ nhưng [Bb] vững tay [Dm] chèo
[Am] Không chòng chành nhắm thẳng [F] hướng mà [Dm] đi.
ĐK 1: [Dm] Ta đứng [G] đầu ngọn [Dm] sóng
[Dm] Nơi đấu tranh [E] bão táp diệu [Am] kì
[G] Nơi hy vọng những vườn [Am] hoa nở
[C] Nơi chân lý sáng [F] ngời đầu sóng [Bb] gió
[Dm] Ta tự [G] hào đi lên, [Dm] ơi việt [Am] nam.
2. [Am] Đi giữa ngày hội [Dm] lớn
[G] Những ngày [Dm] kỳ diệu chiến [Bb] đấu trên tuyến [F] đầu
[Dm] Ta bước [G] vào trận [Dm] đánh
Với tâm hồn thanh xuân [G] sôi sục tự [F] hào
Như [Am] thác lũ tuôn [Dm] trào
Nào [G] ta lên [Bb] đường vượt [Dm] núi băng [Am] ngàn
Mang [Dm] lời thề nhằm thẳng [F] hướng tiền [Dm] phương.
ĐK 2: Ta bước [G] vào trận [F] đánh
[Dm] Nơi thét lên tiếng [E] thét căm [Am] hờn
Nơi [G] ta nhằm thẳng đầu [Am] thù mà bắn
[C] Cho đất nước sáng [F] ngời cờ chiến [Bb] thắng
[Dm] Ta tự [G] hào đi lên ơi việt [Am] nam!