Rêu mờ dấu xưa – Trần Trịnh – Đinh Diễm Vị

Tone

Đánh giá

 

1. Gót chân xanh xao từng bước xuân [C]  mòn

Nhạt nhòa thương nhớ mờ khói u [F]  hoài [Dm] 

Vàng rơi từng chiếc hững [G]  hờ

Cành khô nghiêng bóng xác [C]  xơ

Ngỡ [Dm]  ai vừa qua nơi [G7]  đó

 

2. Ái ân chia xa tình dở dang [C]  rồi

Thẫn thờ đi góp từng phiến u [F]  buồn [Dm] 

Nghẹn ngào nghe nhớ thương [G]  dài

Lạc loài từng cánh chim [C]  xa

Rủ [G7]  nhau bay vào lãng [C]  quên [F] [C] 

 

ĐK: Tình như khói sương hoang vu từng [F]  ngày [Dm] 

Bờ môi hiến [G]  dâng cho ai tràn [C]  đầy [Dm] 

Tình như vút cao mỏi cánh thương [Em]  đau

Dài thêm nhớ [C]  thương từng ngón tay [F]  gầy

Và cơn mê [Dm]  đó mùa xuân đã [G7]  sang.

 

3. Tiếng ca bay cao đường phố lên [C]  đèn

Nhặt từng thương nhớ trong vết chân [F]  buồn [Dm] 

Đường còn hun hút xa [G]  mờ

Chợt nghe hoang vắng bơ [C]  vơ

Tháng [G7]  năm rêu mờ dấu [C]  xưa.