Quãng Ngãi Ta Về – Dương Ngọc Thái – Từ Tấn Lực
Đánh giá
1. Giờ em [Am] về, Quảng Ngãi với anh nghe
Mùa tháng [E] chạp, nước sông Trà xanh [C] lắm
Tuổi thơ [D] anh, bao lần đứng [F] ngắm
Thuyền lá [G] nưa, trôi lãng đãng giữa [E] dòng.
2. Giờ em [D] về, Quảng Ngãi với anh [Am] nghe
Tiếng ai [F] hò tha thiết bên Tam [D] Thương
Kẹo gương [G] thơm, ngọt hương nồng thiếu [D] nữ
Bóng hoàng [G] hôn buông [E] núi Ấn yên [Am] bình.
ĐK:
Thương quá là [D] thương, quê mình Quảng [Am] Ngãi
Nhớ cánh [D] diều xưa, nhớ con đò [Em] nhỏ
Tuổi thơ [G] thèm, những ngày mưa tắm [D] mát
Dòng sông trong [G] tim, ta nhớ từng bến bờ. [Em]
Quảng Ngãi mình [D] thương, Sa Huỳnh muối [C] trắng
Mặn thắm hồn [G] quê, hai tiếng nghĩa [Em] tình
Em nhớ [D] về, đừng nỡ để anh [G] trông
Để cài trên tóc [D] em, đoá [Em] hoa vừa mới [Am] nở. [DAm]
3. Giờ em [D] về, Quảng Ngãi với anh [Am] nghe
Nhớ con đường [Em] làng, những đêm trăng [D] sáng
Tình quê [G] hương mãi chan chứa trong [Em] lòng
Quảng Ngãi [D] ơi! Thương lắm quê [Am] mình.