Quá Khứ, Anh Xin Lỗi – Dương Vỹ Phúc – Khánh Phương

Tone

Đánh giá

 

Capo 1

[Em] Nhìn về quá khứ để biết [D] đâu là chân tình

Ngày qua anh [Em] ngu ngơ chẳng để tâm một bóng [C] hình

[D] Tìm ra ai được [Em] đây, để giải vây cho chính [D] mình

Vô tình lạc mất [C] em thật [D] sao (thật [Em] sao)

 

Làm sao cho thời gian [C] quay lại đừng ngần ngại đừng vội [D] bước

Cần em như vậy thôi [Bm] anh sẽ nhìn thấy mà yêu em [Em] trước

Anh muốn chăm sóc em [C] yêu và không ai cho ai yêu em [D] hơn anh được

Chỉ muốn đôi [Bm] ta làm lại từ đầu người [Em] ơi!

 

Anh đã tự [C] hỏi, tự nói tự trách do số [D] phận

Tại sao ngày xưa phải [Bm] phân vân tan biết hết mới đem ra so [Em] sánh

Em mới yêu anh chân [C] thành trong danh sách những người đã từng [D] yêu anh

Để rồi anh thấy [Bm] lỗi với em cũng là lúc anh nhìn về [Em] bản thân

Anh muốn hoàn hảo [C] hơn trong mắt em lúc còn cô [D] đơn

Anh muốn cố gắng hơn [Bm] để không phụ lòng người đã mang [Em] ơn

Anh biết em yêu anh [C] nhiều người yêu hỡi vì anh tìm thấy [D] trong em một điều

Em là liều [Bm] thuốc cho trái tim anh giải thoát [Em] qua bao ngày cô đơn

 

BRIDGE

Một ngày nào [C] đó anh tin em sẽ quay về [D] đây

Anh tin nơi đó em [Bm] đã xóa hết lầm lỗi cho anh [Em] ngày ấy

Trả lại về cho gió [C] với mấy, để tan biến không còn [D] tồn tại

Anh chẳng muốn như [Bm] vậy đâu người ơi!

Anh chẳng muốn như [Em] vậy đâu người ơi!