Phù du trắng – Thái Khang

Tone

Đánh giá

 

Cuộc tình ngày [Am]  xưa anh trao em như giấc [Em]  mơ thiên đường

Từng nụ [F]  hôn yêu thương trao qua những [C]  ngày thần tiên

Dâng trào [Dm]  đôi tim yêu cùng nhau bước [Am]  qua bão đời

Vòng tay [F]  em ngập tràn dấu [G]  yêu.

 

Khi xưa người [D]  nói dù vật [G]  đổi sao dời

Cũng chẳng [F]  ai thay đổi được [G]  em

Vững tin một [Em]  lời.

 

Thời gian biệt [Am]  ly em đi, đi xa [Em]  nơi xứ người

Chẳng còn [F]  ai bên em cho em tiếng [C]  cười hạnh phúc

Ôi thời [Dm]  gian chia ly mình đã cách [Am]  xa nhau rồi

Để giờ [F]  đây người đã đổi [G]  thay.

 

[Am]  Nơi phương trời xa người có [G]  nhớ không người

Ở nơi [F]  đây có một người quặn [G]  đau

Khóc [Em]  than từng ngày vì [Am]  em.

 

Lòng càng đớn đau [Am]  hơn khi anh hay tin

Em nơi phương [Em]  xa xứ người

Buồn vì cô [G]  đơn những lúc trống vắng

Nên em đã [Am]  sa vào cuộc chơi.

 

Kiếp sống đam [Dm]  mê sa hoa phù du

Đã mang em [F]  tôi đổi thay lòng

Người ngày [Dm]  xưa em đâu giống như bây [G]  giờ.

 

Trở về với anh [Am]  đây cho anh nghe đau

Con tim như [Em]  tan mảnh vụn

Hoà vào tâm [G]  trí em yêu hôm nay

Đã mang chất [Am]  trắng phù du kia.

 

Trong ngóng tháng [Dm]  năm dâng cao niềm tin

Xoá tan đi [F]  bao nỗi hy vọng

Nhìn em đam [Dm]  mê say trong trò chơi thế [G]  gian

Mà [Em]  xót xa dâng lệ [Am]  cay.