Nỗi nhớ nơi con tim mồ côi – Nguyễn Hoài Anh
Đánh giá
[Gm] Bao hẹn thề giờ người [Bb] đã quên hết
Cất [F] bước quay lưng ra đi không nói [Bb] câu tạ từ
[Gm] Bỏ lại tôi một mình [Bb] giữa đêm vắng
Lòng [F] nghe cô đơn lạnh [Bb] giá
Tôi [F] lê bước chân qua lối [Gm] yêu ngày nào
Đi [Eb] trong khói sương ôm nỗi [F] nhớ nơi con tim mồ [D7] côi
[Gm] Bao mộng mơ ngày nào [Bb] đã tan vỡ
Những [F] lúc đêm đông cô đơn ta nghe lòng [Bb] đang khóc thầm
[Gm] Ôm niềm đau đành lòng [Bb] với duyên kiếp
Nhìn [F] em bên người yêu [Bb] mới
Nghe [F] tim nhói đau khi thấy [Gm] em gượng cười
Chào [Eb] tôi sao quá bâng [D7] khuâng như chưa hề [Gm] quen
Lắng nghe giọt [Cm] buồn từng đêm đến vỗ [F] giấc con tim
Khóc cho cuộc [Bb] tình giờ đây đã mãi [Gm] mãi bay xa
Chỉ còn [Bb] ta lẻ loi trong màn đêm lạnh lùng băng [D7] giá
Từng con [Gm] sóng đang xô cuộc đời [Cm] tôi về đâu
Xa [F] người tôi yêu bỏ lại bờ [Bb] bến tan dần nơi cuối [Gm] trời
Ru bao năm [F] tháng phai màu yêu [D7] dấu
Từng đêm [Gm] trắng cô đơn một mình [Cm] tôi mong nhớ
Nghe [F] mưa mãi rơi ngoài [Bb] hiên
Dù vẫn [Eb] biết em không quay [D7] về nhưng vẫn [Gm] chờ mong