Nơi Ký Ức Bắt Đầu – Xuân Tài – Xuân Tài

Tone

Đánh giá

 

 

Tone gốc D: Capo 2

 

1. [C] Nơi ký ức bắt đầu là màu áo [E7] trắng nghiêng nghiêng sân trường

Là bàn [Am] chân nhỏ xinh đạp [C] xe từng chiều tan [A7] lớp

Là [Dm] ô cửa quen hàng ngày [G] ngóng trông em

Là [Em] dãy ghế đá an [A7] nhiên bên cạnh ta

đôi [Dm] phút chuyện trò những bí mật cỏn [G] con.

 

2. [C] Nơi ký ức bắt đầu, đợi chờ tiếng [E7] trống ra chơi mỏi mòn

Để ngẩn [Am] ngơ nhìn ai, từ [C] trên tầng cao lặng [A7] lẽ

Là [Dm] những mộng mơ của cậu [G] bé ngây ngô

Là [Em] trêu quá trớn cho ai [A7] kia giận hờn

Là những [Dm] dòng tin nhắn dài chưa từng dám gửi [G] đi.

 

ĐK1:

Thời [C] gian dần qua tháng năm không ở lại

Và tuổi [E7] xuân tựa như gió mây

Âm thầm [Am] đi như [C] cách ký ức khởi [Em] đầu

Khẽ nắm ngón [F] tay bên em bước âm [G] thầm

Đôi môi ngập [Em] ngừng chỉ kịp trao câu hỏi [Am] thăm

[Dm] Liệu rằng sau cơn mưa, có tìm [G] lại được nụ cười năm xưa.

 

Còn [C] ai đợi ai dưới nắng trưa mùa hạ

Cổng trường [E7] như buồn thiu xót xa

Trên [Am] hàng cây, [C] ve vẫn hát những bài [Em] ca hững hờ

Nếu mỗi sớm [F] mai không em để mong [G] chờ

Nếu mỗi buổi [Em] chiều chẳng còn ánh mắt ngây [Am] thơ

[Dm] Liệu chàng khờ năm [G] ấy có còn [C] mơ.

 

3. [C] Nơi ký ức xanh màu, của dòng cảm [E7] xúc trong veo nhẹ nhàng

Chiều hoàng [Am] hôn dần buông cùng [C] nhau dạo từng con [A7] phố

Khoảnh [Dm] khắc đầu tiên con tim [G] biết rung lên

Bạn [Em] bè cùng lớp vẫn trêu [A7] hai đứa mình

Những niềm [Dm] vui không màu những tình cảm không [G] tên.

 

ĐK2:

Gửi [C] câu chuyện ta cất đi trong kỷ niệm

Mùa lại [E7] qua cùng những lắng lo

Nơi dừng [Am] chân của [C] những tháng năm học [Em] trò

Gió vẫn thướt [F] tha mơn man cánh hoa [G] phượng

Đôi mi gượng [Em] cười còn đọng lắng những giọt [Am] sương

[Dm] Lời dặn dò ngây ngô, đã đủ [G] dài để một người mãi nhớ.

 

Rồi [C] những buồn vui những nghĩ suy chân thành

Chỉ còn [E7] trong từng câu hát anh

Con đường [Am] ta, phút [C] chốc bỗng như thành [Em] xa bất tận

Hứa với trái [F] tim rằng một ngày nắng êm [G] đềm

Anh sẽ trở [Em] về tìm lại chốn cũ thân [Am] quen

[Dm] Liệu khoảng trời năm [G] ấy có còn [C] em.

 

ĐK3:

Thời [C] gian dần qua tháng năm không ở lại

Và tuổi [E7] xuân tựa như mây gió

Âm thầm [Am] đi như [C] cách ký ức bắt [Em] đầu

Khẽ nắm ngón [F] tay rồi anh bước [G] đến

Ngắm thêm một [Em] lần nụ cười bình [Am] yên

[Dm] Liệu rằng sau cơn mưa, có tìm [G] lại được nụ cười năm ấy.

 

Còn [C] ai đợi ai dưới nắng trưa mùa hạ

Cổng [E7] trường như buồn thiu xót xa

Tâm sự [Am] xưa, gửi [C] vào từng dòng lưu [Em] bút

Cảm ơn tuổi [F] xuân giúp tôi trưởng [G] thành

Và cảm ơn một [Em] ai đã cùng tôi chung [Am] bước

Nơi ký [Dm] ức khởi đầu ngày đôi [G] ta gần [C] nhau.

 

[C] Nơi ký ức bắt đầu,

là màu áo [E7] trắng nghiêng nghiêng sân trường

là niềm [Am] vui giản đơn là [C] những giấc mơ dở [F] dang.