Nỗi buồn hải âu – Vĩnh Thuận
Đánh giá
1. [Em] Ngày ra đi lần [G] cuối tôi [Em] mơ dáng em [C] cười
[Em] Dù tình yêu sỏi [G] đá như [C] mây trắng biển [D] xa
[G] Vì đời tôi là hải âu buồn [C] đậu trên boong tàu chiều [Em] chiều
2. [Em] Nhìn trùng dương nổi [G] sóng tôi [Em] tung cánh bay [C] về
[Em] Miền thùy dương sỏi [G] đá cho [C] tim bớt quặn [D] đau
[G] Vì nhà tôi là bãi dâu tằm [C] thèm ôi một ngày hòa [Em] bình.
ĐK:
[Am] Ngày đi ra khơi mùa [Em] buồn dâng trên môi
[Am] Ôi dáng em [Em] cười ôi dáng em [C] cười ôi dáng em [B7] cười
[Em] Nhớ nhớ biết mấy [Am] thương yêu bao nhiêu
[G] Tôi gom trong cánh hải âu [Em] buồn.
3. [Em] Mà ngày qua dài [G] quá thân [Em] tôi lắm mưa [C] buồn
[Em] Dù tình tôi rộng [G] lớn nhưng [C] chim vẫn là [D] chim
[G] Vì đời tôi là hải âu buồn [C] thường mơ một ngày hòa [Em] bình.