Nợ trần – Châu Kỳ

Tone

Đánh giá

 

1. Ngày [Em]  nào tuổi còn thơ [B7]  ấu bên [Em]  người

Mẹ hiền yêu [D]  dấu còn [G]  đâu

Tình thương [Am]  ấy đã chôn [B7]  sâu không tìm thấy [Em]  rồi

Nẻo [B7]  trần gian bước u hoài

Ôi dòng [Am]  đời đang cố [B7]  trôi người chia [D]  nhau vào sớm [B7]  tối.

 

2. Trần [Em]  ai lợi danh trên [B7]  hết đây [Em]  rồi

Buồn thay sông [D]  núi lìa [G]  đôi

Nào ai thương [Am]  xót cho [B7]  ai ơ kìa thói [Em]  đời 

Xin [B7]  trời run rủi cho người

Cho [Am]  người tìm nhau tới [B7]  lui để quên giá lạnh bồi [Em]  hồi.

 

ĐK:

Nào mấy [G]  ai đi hết đường rồi

Nào mấy [Am]  ai vui sướng trọn [Em]  đời

Kìa món nợ trần ai vẫn còn [B7]  mãi [Am] 

Đang mê [D]  chi ánh mắt nụ [G]  cười

Buông con thơ giá buốt hình [C]  hài

Quay lưng đi che lấp u [Am]  hoài đành [B7]  thôi.

 

Trời đã sinh [G]  ra kiếp làm người

Cùng tiếng khóc [Am]  than lẫn giọng [Em]  cười

Tình nhân loại ngày nao tìm [B7]  tới [Am] 

Xin quên [D]  đi bóng dáng ngoài [G]  đời

Thương yêu nhau cho ấm hình [C]  hài

Xuôi đôi tay thôi cũng hết [Am]  rồi [B7]  người [Em]  ơi.

 

3. Trần [Em]  ai đường đi sao [B7]  vẫn thấy [Em]  dài

Trải bao sóng [D]  gió nổi [G]  trôi

Ngày nào thấy [Am]  bóng tương [B7]  lai cho đẹp ý [Em]  đời

Đây [B7]  dòng tâm huyết thay lời 

Thay [Am]  lời hỏi xem mấy [B7]  ai trả xong món nợ trần [Em]  rồi.