Những người vượt gian khổ – Ngân Giang
Đánh giá
Kìa là những [Em] người bao năm qua đi xây tự do
Họ vượt núi băng [B7] rừng ngủ cheo leo ngang sườn [Em] đèo
Cơn mưa [Am] dầm từng đêm lê thê lạnh [Em] giá
Điếu thuốc gắn vành [B7] mối ấm thơm như môi tình [Em] nhân.
Thị thành [E] ơi trong giờ [A] này người người vẫn [E] vui
Thướt [A] tha những tà áo [E] mới vai bên [A] vai phố chiều lả lơi
Cuộc tình [Em] xanh rất nồng [Am] nàng trên vai tình [Em] nhân
Có còn yêu anh không [Am] em có còn yêu anh không [Em] em.
Ngày dài lửa [Em] hạ, em theo anh đi qua ruộng khô
Mình cùng ghé thăm [B7] lại vùng quê hương em ngày [Em] xưa
Bao tâm [Am] hồn Việt Nam đau thương lửa [Em] khói
Những tiếng hát ngày [B7] xưa vắng anh nên không được [Em] vui.
Mẹ già nhẫn [Em] nại bao năm mong tin con từ xa
Và một lũ em [B7] dại cũng đang mong anh về [Em] đây
Kia bao [Am] người vượt qua cơn gian khổ [Em] đó
Nước mắt lẫn mồ [B7] hôi sắt son ghi trong niềm [Em] tin.
Bạn bè [E] ơi trên cuộc [A] đời bọn mình cách [E] xa
Những [A] năm giữ chặt tay [E] súng nên đôi [A] khi nhớ mình làm sao
Nhìn lại [Em] nhau chúng mình [Am] còn đi trên khổ [Em] đau
Có sợ xa nhau không [Am] anh có sợ xa nhau không [Em] anh
Người hẹn sẽ [Em] về mai đây trên quê hương bình yên
Mình dệt mối duyên [B7] đầu từ lâu con tim chờ [Em] nhau
Nhưng bao [Am] giờ Việt Nam ôi tan lửa [Em] khói
Nước mắt lẫn mồ [B7] hôi xót xa đi qua đời [Em] tôi.