Nhớ quê hương – Phạm Ngữ

Tone

Đánh giá

 

[Am]  Ðến nay thu tàn [E7]  phương xa kìa chiếc én bay về

[Am]  Khuất sau non ngàn [E7]  riêng ta nhìn đâu thấy [Am]  bóng quê

[Dm]  Kìa mấy liếp [Am]  tranh [G]  đằng xa luyến bao làn [C]  khói sương

[Am]  Kìa bóng lá [Dm]  xanh còn vương lấy tiếng chuông chiều [E7]  buông

 

[Am]  Sống xa một mình [E7]  ta đau lòng nhớ tới quê nhà

[Am]  Nước non bao tình [E7]  sao tâm hồn ta thấy [Am]  xót xa

[Dm]  Buồn nhớ cố [Am]  hương [G]  lòng ta có bao giờ thắm [C]  tươi

[Am]  Lúc ta mơ [E7]  nhìn bóng quê [Am]  người

 

Ôi quê [C]  hương biết [A7]  bao tình [Dm]  mến

[G]  Ôi quê hương biết [C]  bao tình mến

[Am]  Dẫu phương trời xa ta [F]  bao giờ [B]  quên

[E]  Bóng tre xanh ngắt khi [B]  sương chiều [E7]  xuống

 

[Am]  Ôi quê [C]  hương biết [A7]  bao tình [Dm]  mến

[G]  Ôi quê hương biết [C]  bao tình mến

[Am]  Thoáng xa xa tiếng sáo [F]  trong trời[B]  êm

[E7]  Tôi mơ ngồi nhớ quê hương mỗi [Am]  chiều

 

[Am]  Lúc trăng đang dần, [E7]  nhô cao đầu trên khóm tre già

[Am]  Chúng ta quây quần, [E7]  vui nô đùa bên mấy khóm [Am]  hoa

[Dm]  Hoặc lắng ý [Am]  nghe [G]  buông tiếng sáo mơ hồ ái [C]  ân

[Am]  Phút giây êm [E7]  đềm đã xa [Am]  dần