Nhớ mãi cơn mưa mùa thu – Hoàng Bửu – Huỳnh Ngọc Đông
Đánh giá
Bên dòng [Em] sông êm đềm ta đến bên [Am] nhau
Trao một [D] câu cây đời sẽ mãi xanh [G] tươi
Ơi phù [Am] sa muôn đời vun cho đất thêm [B7] hoa
Như tình [Am] ta trăm [D] năm sẽ không xoá [B7] nhoà
Nhưng giờ [Em] đây bên dòng sông có riêng [Am] ta
Không còn [D] hoa không còn năm tháng hôm [G] qua
Trong ngàn [Am] xa mơ thuyền về neo bến năm [B7] xưa
Em về [Am] đâu như [D] chim bay vào giông [B7] tố
Còn [Em] đây bao nhiêu trang thơ úa [Am] phai thời gian
Cùng [D] con sông kia mênh mông sóng [C] gieo mùa thu
Mùa thu năm xưa cho ta biết [B7] bao buồn vui
Giờ đây chỉ còn cơn [E] gió
Và [Am] gió sẽ mãi mãi cuốn, cuốn đi hạt [Em] mưa
Hạt [G] mưa trong đêm thu xưa nhớ [F] chăng người ơi
Hạt [Am] mưa mưa trên môi ai với [B7] bao nỗi [Em] niềm
Và [Am] gió sẽ mãi mãi cuốn, cuốn đi ngày [Em] qua
Rồi [G] có tiếc nuối cũng thế chốn [F] đây mình ta
Mùa [C] thu đi qua mang theo bóng [B7] em thuở [Em] nào