Nhớ Em Không Ngủ Được – Hà Văn Minh – V!
Đánh giá
Hook:
[Dm] Nhớ em không ngủ được
Lại [Am7] nhớ em không ngủ được
Nhớ thương từng [Gm7] giây, nhớ đôi bàn tay
Nói chung là nhớ em không ngủ được
[Dm] Nhớ em không ngủ được
Lại [Am7] nhớ em không ngủ được
Trái tim cồn [Gm7] cào, chỉ mong gặp nhau
Thế nên là nhớ em không ngủ được
Ver 1:
Và anh đã [Dm] nói là khi anh yêu sẽ không lúc [Am7] nhiều lúc ít
Gặp em mới [Gm7] sáng này thôi mà đêm nằm ngủ anh nằm mà cười thút thít
Không có em [Dm] thì đêm nay không ngủ, nà...
[Am7] Mà có rồi sao ngủ, nà..
Chỉ [Gm7] cần hai đứa đông đủ là cái phòng ngủ cũng là phòng thu
Không lẽ, không [Dm] lẽ giờ gọi cho em mà lo em [Am7] ngủ còn chưa tỉnh
Không [Gm7] lẽ chui ống khói kiếm em vì không thể đi bằng cửa chính
Đêm nay anh [Dm] thức không vì chơi game mà viết cho [Am7] em bức thư tình
Vì gặp [Gm7] em, dân chơi ăn nhậu cũng biến thành một thằng thư sinh
Và em đã [Dm] bảo anh trước khi nói phải đánh lưỡi [Am7] tận bảy lần
Anh nghĩ rằng dù đánh [Gm7] lưỡi bao
nhiêu cũng không bằng một lời nói chân thật
Nên [Dm] lấp nỗi buồn kia trống chỗ và [Am7] quên khái niệm của đồng hồ
Yêu [Gm7] em như nồi trà sữa bà Tân vì vừa ngọt lại siêu to khổng lồ
Ver 2:
[Dm] Phải là ba giờ sáng, ngủ đi [Am7] bay kdjshshjs
Vì [Gm7] sao nhớ em thế này là thức tới sáng cùng chú Trường Vũ
Là từ [Dm] khi lần đầu mà ta gặp
[Am7] Sét đánh trúng anh ba chập
[Gm7] Con tim anh nó va đập
Rồi lơ ngơ như bị ma nhập
Anh [Dm] nằm trằn trọc trên chiếc giường mộc
[Am7] Vò đầu bứt tóc nhớ em đến phát khóc
Lăn [Gm7] lóc hằng hộc
Giường kêu lộc cộc, ước thời gian bức tốc ngày trôi trong chốc lát
Muốn [Dm] leo vào nhà gặp em, nhưng nhà [Am7] nước lại ngăn cấm
Định bấm [Gm7] chuông lịch sự giữa đêm, sợ ba em cho ăn đấm
Tình [Dm] hình vầy hoài chắc chết mất
Ngoài [Am7] em còn lại là hết cách
Em [Gm7] dùng bùa gì mà anh [Gm7] si mê
Uống thuốc an thần cũng không xi nhê
Xa [Dm] nhau tí thôi không chịu được
Cho [Am7] nhau vài giờ đi đâu đủ
Em [Gm7] yêu như Bác Hồ yêu nước
Cho nên đêm nay Bác không ngủ