Người yêu và sắc áo – Ngọc Sơn
Đánh giá
1. Tháng ngày dần [Am] trôi cuộc đời trai chinh [Em] chiến muôn phương bước đường [Am] xa
Tìm về nơi [Dm] đây thăm em thì nghe [Em] nói nàng đã khoác nâu [Am] sòng
Vì tình [Em] nước bao lần lệ hoen [Am] mi, từng đêm nghe xót xa thương cho dân [E] mình
Giọt buồn còn rơi rơi trên lưng non sông yêu dấu, những giọt buồn quê [A] hương
ĐK: Đường mòn đưa [A] lối đến, [D] chùa nằm yên trong [A] hoàng hôn
Trong [D] bóng em nguyện [Bm] cầu quỳ nghiêng nghiêng chắp đôi [E] tay
Em [A] hiến thân mình vào đời công [Bm] đức dưới chân [C#m] Phật
Mong hận thù [Bm] bay cao, [E] cho nhân loại yêu nhau [A] mãi
Cầu [D] xin non sông không biên [F#m] giới ngăn cách [A] hai miền quê [C#m] hương
Giấc mơ thanh [Bm] bình em van [E] vái từng đêm [A] đen
2. Có người nào [Am] không thực lòng thương cao [Em] cả hy sinh của người [Am] yêu
Vì hai mươi [Dm] năm quê hương còn chinh [Em] chiến mà khoác áo nâu [Am] sòng
Tình yêu [Em] đó lỡ rồi cầu cho [Am] quên, chuyện yêu đương gói trong poncho lên [E] đường
Rừng chiều dâng mây tím bơ vơ đưa chân anh đến chốn địa đầu quê [Am] hương