Người thứ ba – Nguyễn Đức Trung

Tone

Đánh giá

 

Một mình [D]  ta nhìn chiếc [A]  lá rơi

Buồn cô [Em]  đơn trong thế [Bm]  giới tình

Lần gặp [G]  gỡ khó nói nên lời

Đã trôi [D]  qua bao nhiêu lỡ làng

Tình bay theo hình bóng em [A7]  thân yêu.

 

Buồn hay [D]  vui nhìn em [A]  với ngừơi

Chờ mong [Em]  chi còn chăng [Bm]  kỷ niệm

Chuyện tình [G]  yêu sao như cơn mộng

Viết thương [D]  đau trong tim suốt đời

Nào ai hay cuộc tình không [A7]  may.

 

ĐK:

Khóc cho [D]  người một lần ra đi về [A]  cõi hư không

Trách sao [Bm]  đời, lại [D]  quá xót xa với [G]  ai đang yêu

Tình đã [Bm]  lỡ, còn mong kiếp [F#m]  sau ai [G]  nỡ nói câu biệt [D]  ly

Tìm [Em]  đâu trong vòng tay êm ái là [A7]  giấc mơ thôi.

 

Khóc cho [D]  người còn chờ mong chi người [A]  đã ra đi

Xót thương [Bm]  tình lặng [D]  lẽ dưới mưa, rét [G]  run cô đơn

Một mình [Bm]  ta buồn thương với [F#m]  ai, nhờ làn [G]  gió hát ru tình [D]  yêu

Ngàn [Em]  năm có tìm nhau xin hãy mộng [A]  giấc liêu trai

Tình mãi mãi mong [D]  chờ.