Người thầy năm xưa – Nguyễn Văn Chung

Tone

Đánh giá

 

[G]  Một vì sao lấp lánh [D]  về trong đêm tối vắng

Thầy đã [C]  thắp sáng cho tôi bao ước [D]  mơ 

[G]  Dìu đôi chân bỡ ngỡ [D]  hoà trong tia nắng ấm 

Thầy chắp [C]  cánh để [D]  tôi bay vào [Em]  đời.

 

[G]  Bước trong sân trường xưa

Hàng ghế [Em]  đá ngẩn ngơ nhìn theo

[G]  Nắng lung linh đùa vui 

Hàng me [Em]  vẫn tiếng ve gọi [Am]  reo.

 

[D]  Nét phấn trên bảng đen

Cùng năm [Am]  tháng kéo tôi quay [Em]  về 

Thời thơ [C]  ấu, ngồi lắng [D]  nghe lời thầy năm [Em]  xưa.

 

ĐK:

Em có [Em]  biết được vì [Am]  sao tóc cha phai [Bm]  màu

Em có [Em]  biết được vì [Am]  sao lá không ngừng [D]  rơi 

Vì thời gian [Em]  cứ vùn vụt [Am]  trôi mãi không đợi [D]  ta 

Và ta [C]  hãy sống để [D]  không nuối tiếc ngày [Em]  mai.

 

Ngồi đây [Em]  ngước nhìn vì [Am]  sao nhớ đến năm [Bm]  nào

Một lời [Em]  chúc cùng ngàn [Am]  hoa dâng lên thầy [D]  tôi 

Và hạt bụi [Em]  phấn đừng vội [Am]  rơi mái tóc bạc [D]  phơ

Để thầy [C]  tôi còn mãi [D]  nâng bước chân trẻ [Em]  thơ.