Người mang tên cô đơn – Trầm Tử Thiêng

Tone

Đánh giá

 

Cô [G]  đơn, [Em]  cô [Am]  đơn

[D]  Thôi đừng gọi tên [G]  tôi

Ðể tôi đi cho đẹp lòng [D]  người

 

Cô [Am]  đơn, cô [D]  đơn

[G]  Thôi đừng gọi tên [C]  tôi

Thiết tha chi nữa mà chào [G]  mời.

 

Còn được [C]  gì ngoài bạn [Cm]  bè giờ quá xa [D]  xôi

Ðứa đầu ghềnh đứa cuối chân [G]  trời

Về rồi đi như sương như [B]  khói

Còn được [E]  gì ngoài cuộc tình vừa dứt đêm [Am]  qua

Sau vài lời chia tay nhạt [D]  nhoà

Đưa một người về cõi xót [G]  xa.

 

Ðã [Bm]  bảo đừng trở lại

Tình chẳng [Em]  thành

Ðừng [Am]  đánh mất tương lai [D]  nhau

Nói mãi đã nghe [G]  chưa.

 

Ðược [Cm]  rồi để tôi [G]  đi

Như định [D]  mệnh từng [G]  cuốn xô theo chân [F]  người

Ðầy mang kiếp cô [G]  đơn.

 

Một lần [C]  về từ lệ [Cm]  hồng đẫm ướt cơn [D]  mê

Thương tình người dáng dấp não [G]  nề

Chuyện nghìn đêm trăng sao băng [B]  vỡ

Một lần [E]  về từ cuộc tình vừa mới thăng [Am]  hoa

Ta còn gì sau đêm ngọc [D]  ngà

Ðể đền bù từ mai xót [G]  xa.